Tôi nghiệm ra rằng, một cô gái/một chàng trai biết nấu ăn hẳn sẽ là một người tình tuyệt với, bởi họ có giác quan…thứ 7.
Bạn tin không?
Đó là thứ giác quan sắc bén khiến học cảm được chiều thứ 7 của cảm xúc: sự thăng hoa khi két nối cả năm giác quan nguyên thủy, rồi cộng với sự linh cảm tinh tế(giác quan thứ sáu) để tạo ra một món ngon khiến người thưởng thức rung động.
Tôi muốn lần mò đến tận cùng để dò ra thứ mật mã của giác quan thứ 7 ấy. Và đó là hành trình mà tôi đang tìm kiếm, bước đi, và chia sẻ: hành trình trong nhà bếp!
Bạn có muốn tôi chia sẻ nó cùng bạn, một phân đoạn của chuỗi mật mã ấy không?
Phân đoạn “NGỌT” – đoạn “đọc vị mật mã” các loại bánh, kem và thức tráng miệng? Tôi sẵn sàng chia sẻ chúng với bạn trong cuốn sách này.
Tôi là một kẻ yêu Bếp.
Yêu bếp là vì thích ăn ngon. Thích ăn ngon nên thích ngắm nhìn và mày mò làm ra những thứ “ăn được” ngon lành đẹp đẽ. Nhớ hồi học đạihọc, có cô bạn thân cũng mê ăn ngon, hai đứa cùng mê mẩn phim “Like Water for Chocolate”. Bộ phim tuyệt hay, trong đó có câu chuyện một cô gái mê nấu ăn đã nấu món chim cút nhồi cánh hoa hồng cho bữa tiệc cưới của chị gái mình lấy chính người cô ấy yêu. Khi làm món ăn đó, tâm trạng và những giọt nước mắt của nàng thấm đẫm trong món ăn và những người dự tiệc cưới khi ăn món đó bỗng nhiên cảm nhận được cảm giác kỳ lạ. Cảm giác mà cô gái đó đã truyền vào món ăn, thông điệp tình yêu của nàng đến người mình yêu.. Bộ phim ám ảnh đén mức tôi gần như tin (và nghiệm ra rằng) thực sự là có sự giao cảm giữa người tạo nên món ăn và người thưởng thức.
Chuyện bếp núc, yêu thôi chưa đủ, mà còn nhiều gian nan. Đã bao lần tôi cầm dao thái vào tay tóe máu, nấu rau chín nhừ đỏ quạch, làm món bít tết thịt bò dai ngoách, hay bếp quên tắt khét lẹt? Và nhất là công cuộc chinh phục basnht rái đầy cam go, phải lén lút đổ đi những mẻ bánh hỏng không thể hỏng hơn? Chao ôi, đã quá nhiều lần không đém xuể. Nhưng rồi từ lúc nào không hay các kỹ năng từ sơ đẳng nhất đã hoàn thiện dần và được nâng cấp qua từng ngày mò mẫm gắn bó với việc bếp núc.
Hành trình bếp núc và làm bánh của tôi rồi cũng bớt gian nan nhờ được chia sẻ, còn nhớ cách đây nhiều năm, khi đã yêu bếp lắm rồi mà vẫn chưa lần nào làm thành công một chiếc bánh ga tô dù cơ bản nhất, tôi đã từng nản lòng kinh khủng. Đơn giản vì tôi thất bại ngay từ bước đầu tiên: không đánh bông được trứng! Không tài nào lý giải nổi, dù đã thử đi thử lại nhiều lần.
Cho tới khi labangroi (nick của Tú trên ttvnol.com) một bạn làm bánh nổi tiếng – dành thời gian chỉ bảo (qua điện thoại) cho một người xa lạ (là tôi) đầy chu đáo, không giấu diếm, cách làm một cốt bánh ga tô cơ bản, và tôi đã làm thành công chiếc bánh gatoo đầu tiên của mình nhờ thề. Cảm hứng, tình yêu với việc làm bánh cũng bắt đầu từ đó.
Tôi vẫn luôn muốn nhớ lại điều tuyệt vời này, thật sự, labangroi đã không đơn thuần chia sẻ với tôi bí quyết quan trọng cơ bản nhất của anh là … đánh bông trứng (đánh bông trứng để làm bánh ga tô trong âu sạch, không dính dầu bơ, dầu hay trộn bột). mà dường như sự chia sẻ chân thành, đày cảm hứng, không một chút tư lợi của anh về niềm đam mê làm bánh đã giúp tôi có cách nhìn khác hẳn về sự chia sẻ. Có lẽ chính vì thế mà sau này, gần như mỗi khi mày mò làm một chiếc bánh, một món ăn nào đó thành công, tôi đều muốn lưu giữ lại cảm giác hạnh phúc và kinh nghiệm làm ra nó để lại được chia sẻ hơn với nhiều người.
Và cuốn sách này, là những chia sẻ về cảm giác hạnh phúc đó từ tôi đến bạn <3