BẾP CỦA NHỮNG KẺ MỘNG MƠ

BẾP CỦA NHỮNG KẺ MỘNG MƠ
Mười năm về trước, có bao giờ bạn hình dung về, mười năm sau bạn sẽ là ai, bạn sẽ thế nào, làm gì, vào lúc ấy, bạn đang đứng ở đâu trong cuộc đời này không?
Dù có là kẻ-lên-kế-hoạch cuộc-đời một cách hoàn hảo nhất, cũng sẽ chẳng ai biết chắc được, mười năm sau, sẽ thế nào.
Hệt như mình.
Mười năm (hơn một chút) về trước, khi lần đầu đứng trong căn bếp của-riêng-mình, sau ba năm lấy chồng và ở cùng bố mẹ chồng và đại gia đình chồng mình, thì mình cũng không thể tưởng tượng nổi, cuộc đời mình đang chuẩn bị bước hẳn sang một lối rẽ khác, từ căn bếp này.
Ồ thế đấy!
Cách đây mười một năm, vợ chồng mình được ông bà nội sửa soạn cho “ra riêng”. Căn hộ đầu tiên của vợ chồng mình là một tầng nhỏ xinh trên căn biệt thự Pháp cổ cạnh hồ Hale, có ban công nhỏ xíu nhìn xuống con đường nhỏ đầy cây bằng lăng.
Căn bếp đầu tiên của mình, ở chính trên ban công đó.
Hai người trẻ tuổi, một em bé nhỏ bụ bẫm xinh xắn như một thiên thần, đã háo hức nhường nào vì có một căn bếp riêng.
Bọn mình cùng nhau tự tay tỉ mẩn làm từng thứ một.
Anh kiếm gỗ về lát sàn ban công và sơn trắng để mình làm một khu vườn nho nhỏ.
Mình kiếm cây cối về, phủ màu xanh cho nó.
Anh sơn lại toàn bộ cửa thành màu trắng mình thích.
Mình lọ mọ sục sạo chợ Hôm tìm bằng được màu vải ưng ý về may rèm cho cửa.
Cứ như vậy thôi. Rồi mình làm bánh, mình say đắm vào việc hàng ngày, tranh thủ mọi thời gian rảnh rỗi, làm bánh, nấu ăn. Cùng lúc, mình có bầu em nhóc thứ 2. Tranh thủ thời gian bầu bì, mình đã vui tay lập ra fanpage Esheep Kitchen trên FB, để chia sẻ đam mê, sở thích ẩm thực của mình.
Ngày ấy, có mơ giấc mơ bay bổng nhất, mình cũng chẳng thể hình dung nổi, 2-3 năm sau, nó trở thành blog nấu ăn được vạn người mê: Esheep Kitchen.
4 năm sau mình trở thành tác giả sách cookbook về bánh được yêu thích, được mọi người yêu thích, được đại sứ quán Ý chọn làm sự kiện văn hoá Ý tiêu biểu tại Việt Nam.
Mình làm sao hình dung nổi, 5 năm sau ngày đầu tiên đứng trong căn bếp ấy, mình lại trở thành đại sứ ẩm thực Hàn Quốc tại Việt Nam, trở thành quán quân của các cuộc thi ẩm thực quốc tế – từ một kẻ mộng mơ điên rồ chưa từng qua trường lớp ẩm thực nào, tất cả chỉ là tự học, tự mày mò!
Để rồi thực hiện được ước mơ đặt chân đến CCIK – học viện ẩm thực lớn nhất Hàn Quốc, lần đầu được trải nghiệm và học hỏi ẩm thực chuyên nghiệp.
Để rồi thực hiện được ước mơ phù phiếm nhất, mộng mơ nhất: đi khắp nơi trên thế giới để ăn, để tìm hiểu về ẩm thực, về nấu ăn. Được tiếp xúc và học hỏi những food blogger nổi tiếng nhất thế giới, được gặp và ăn tối cùng thần tượng: Nữ hoàng BBC ẩm thực – food Blogger Nigela Lawson.
Càng không thể hình dung được, những năm tháng sau đó, mình lại bỏ hết tất cả: sự nghiệp đang ở cột mốc ổn định nhất, nghề nghiệp đang ở mốc thăng hoa nhất của người nghệ sĩ, để làm lại từ đầu, từ số 0, để đi một con đường chưa hề có trước đó, để làm một food blogger chuyên nghiệp. Và giờ lại còn trở thành admin Yêu Bếp, ngày ngày đi duyệt bài của các bạn.
Giời ạ!! 10 năm, biết bao nhiêu tình. Biết bao đổi thay.
Căn bếp ấy cũng đã không còn nữa.
10 năm, mình đã đổi dời bao nhiêu căn bếp.
Nhưng căn bếp đầu tiên, tại căn nhà đầu tiên, luôn là kỉ niệm đẹp đẽ mình không thể quên được.
Ngày ấy, nó là giấc mơ của mình, nó là góc nhỏ mình nuôi những mơ mộng về một căn bếp.
Nó là hình dung của mình về sự êm ấm, nơi có mùi gạo chín ban chiều, nơi có ánh đèn vàng ban công, là nơi mình ngồi vắt vẻo trong khu vườn nhỏ lấp loá hoa tường vi, dõi mắt xuống đường, ngóng chờ hình bóng của anh kia và Mĩm đón nhau đi làm, đi học về.
Nó là gia đình. Là tha thiết của mình. Là nơi mình đã sinh em Cừu.
Giờ nhìn lại những hình ảnh này, nó khác xa những căn bếp hiện đại, đầy đủ sau này của mình. Nó nhỏ xíu, nó đơn sơ, nó chẳng có thứ gì đắt đỏ. Thứ đáng giá nhất chỉ là chiếc lò nướng Gali giá 800K, là chiếc máy đánh trứng Philips 135K nưa trong siêu thị.
Nhưng nó vô giá với mình. Nó là nơi mình định vị được mình là ai, mình muốn gì. Nó gọi tên được đam mê trong mình. Nó nhắc mình nhớ, điều mình yêu nhất chính là căn bếp. và đặc biệt, khi nhìn lại, mình phát hiện ra những nguyên tắc của nó không thay đổi, hệt như tính cách của mình, không thay đổi sau 10 năm; tư duy và ngôn ngữ của nó vẫn đồng nhất với các căn bếp sau này của mình, chỉ là ngày càng cải tiến hơn, không xung đột.
Hôm nay, mình xin giới thiệu với Yêu Bếp nhé, căn bếp nhỏ đầu tiên của admin, cách đây hơn mười năm. Có lạc hậu không? Có cũ kĩ không? Hình ảnh có mờ nhoè không? Bởi ngày ấy chẳng có smart phone, chẳng có gì màu mè cả.
Tất cả, chỉ có một trái tim được đặt vào đó thôi.
Mời bạn ngược lại thời gian, quay lại một thước phim kí ức cũ mèm, thăm lại căn bếp đầu tiên của mình nhé.
Mình sẽ kể câu chuyện trong từng bức hình nhé.
Thứ đáng giá nhất và được mình yêu thích nhất trong căn bếp lúc bấy giờ là chiếc tủ lò nướng này. Lò nướng Gali giá 800K, 35l, không có đối lưu, không có xiên quay.
Tủ được làm từ gỗ sồi Nga và gỗ ép công nghiệp. Được Blue bạn mình thiết kế cho. Cực kì đơn giản nhưng tiện dụng sạch sẽ.
Cạnh lò nướng là hộp nhựa đựng hành tỏi giá 15K mua tại Daiso, mình vẫn dùng đến tận bây giờ he he.
Tay bọc lò nướng cũng mua tại Daiso.
Ngăn dưới tủ lò nướng là nơi mình đựng nguyên liệu dụng cụ làm bánh, mọi thứ được chia ngăn, phân loại rõ ràng để tiện sử dụng. Nguyên tắc của mình là “hạn chế che lấp” – nghĩa là luôn nhìn thấy rõ những gì mình có, tối đa quan sát để không thiếu sót, rơi vỡ.
Bánh tart kem đào. Những chiếc bánh đầu tiên mình làm, tại căn bếp này.
Nóc tủ lò nướng, mình tận dụng làm bàn sắp. Ngày ấy diện tích nhỏ hẹp, không thể có chỗ nào làm bàn sắp, nên mình tận dụng luôn nóc lò nướng thế này.
Lò nướng yêu thương luôn đỏ đèn, trong ảnh hình như là đang làm món caramel nướng 
Này là làm thịt xiên nướng nè.
Này là làm tôm nướng. Ai dà ngày ấy cái chân bé tẹo này, giờ tăng 10 kg rồi chân to gấp đôi hu hu.
Bánh chiffon chanh
Bánh Candle love – bánh mousse vị Chocolate tình yêu với chocolate tạo hình từ lá cây hoa hồng nhà mình.
Như đàn sếu bay qua… sương mù và khói toả.
Một ngày mùa thu nào đó của năm ấy, cách đây 10 năm, em Mĩm nhà mình lang thang chơi dưới lòng hồ Hale – khi ấy còn mù sương toả khói và lấp lánh nắng, vào sáng sớm. Em mặc chiếc váy kẻ caro đỏ mình tự tay may cho em ý bằng cái máy may mini đầu đời, trông như dở hơi vì mình không biết cắt may, mình cắt đại. Thế rồi, đến tận lúc ấy, nghĩa là yêu nhau 11 năm, mình mới phát hiện ra anh người yêu kool ngầu của mình biết may vá, mà lại còn may rất là siêu. Người yêu mình là người dạy mình may quần áo và dùng máy may. ))
Ngày bé thì đáng yêu thế, giờ lớn lên thì ngang như cua bướng như quỷ, chỉ ước biến nó thành cái trứng vịt lộn, đẻ ra ăn luôn cho rồi!
À đấy là cái câu các mẹ hay bảo con cái hư.
Còn mình thì không muốn ăn thịt nó như cách ăn trứng vịt lộn, mình chỉ mong nó cứ điên điên ngang ngang nhanh cho hết cái tuổi ẩm ương thôi.
Nóc tủ lạnh thì mình để cân và ấm đun nước. Bên cạnh là thnah treo nhỏ, in mấy cái hình món ăn mình chụp ra, mua khung tranh lồng vào, thế là thành món đô trang trí dễ dàng, rẻ tiền mà lại có dấu ấn riêng.
Ngày xưa làm gì có cân điện tử, làm bánh cũng chỉ có cân đĩa Nhơn Hoà này thôi.
Kệ nhỏ để gia vị khô
Cố gắng không để “góc chết” – những góc khuất, bụi, dễ bẩn càng cần được chăm chút, biến nó thành một thứ thơ mộng để mình chăm ngắm nó và lau chùi.
Dụng cụ ngày xưa đơn sơ thật. Cái nạo của mình, mua ở Liên Hoa, sau mãi mới gãy.
Mấy đồ làm bánh
Mấy đồ làm bánh
Mấy đồ làm bánh nữa
Cành hoa giả mua ở Uma.
Luôn cố gắng phân loại đồ, dùng các hộp nhựa để phân loại và xếp gọn.
Các dụng cụ cùng kích cỡ, dùng công dụng thì xếp dùng nhau, khi tìm sẽ tiện hơn không phải lục lọi.
Góc bàn sắp trên nóc tủ lò nướng. Treo vài cái ảnh món ăn của chính mình lên, cũng thú lắm.
Con Blue bạn mình. Nó thiết kế đồ nội thất cho căn nhà đầu tiên này của mình đấy
Đằng sau con Blue là hệ bếp. Ngày xưa chỉ làm bếp nhôm kính thôi à. Nhưng luôn giữ gọn sạch nhất có thể.
Còn đây là con Tút bạn mình, ngồi ở bậc thềm bếp nhà mình.
Con Tút ngày ấy còn trẻ
Bọn bạn mình cũng còn trẻ. Rất thích đến nhà mình tụ tập, xong còn tự may vá với nhau.
Mình cũng thích làm vườn nữa, đây là cành tường vi nhà mình, trong một cơn mưa thu
Đây là cây gì, mình không nhớ nữa, mình treo nó ở cửa bếp.
BÌnh hoa mình mang từ Đan Mạch về, từ năm 2008, mình vẫn giữ đến tận giờ.
Đây là em Mĩm, Mĩm đang sửa soạn quần áo sơ sinh để chuẩn bị đón em gái sắp chào đời.
Mình rất thích hướng dẫn Mĩm tự làm các việc trong nhà
Mĩm rất khéo, tự gấp quần áo cho em, tự phân loại rất gọn gàng.
Chăm chú âu yếm nâng niu từng món đồ cho em.
Thế mà giờ thì hai chị em đánh nhau như ngoé! Biết thế… à mà thôi, ăn trứng vịt lộn nhiều đầy bụng.
Em bé Mĩm và hoa sen, và chiếc bình xanh đầu tiên mình mua khi về nhà mới này, và chiếc váy caro đỏ mình may cho Mĩm.

À quên chưa kể gương mặt hạnh phúc ngồi đếm từng tờ tiền bỏ ống heo ))
Còn đây là người yêu mình. Thi thoảng hâm hâm điên điên cứ thích làm những chuyện dở hơi thần kinh chập mạch. Ví dụ như in áo đá bóng cho cả đội như này  Để chúc mừng sinh nhật mình ))
Ngày trẻ ấy mà, thật là nhiều mơ mộng, thật là nhiều niềm vui, thật thênh thang và chậm rãi.
Ngày trẻ ấy mà, thật xanh và non.
Và bây giờ thì bạn hãy hít thở thật sâu, trước khi click sang ảnh kế tiếp nhé!!!
Và đây, xin giới thiệu, đây chính là chị admin Yêu Bếp của các bạn, cách đây 10 năm ha ha ha ha!!!!
Chị admin ngày còn trẻ, mọi thứ đều đã thay đổi, trừ đôi lông mày của chị )))))
Chúc các bạn thật nhiều những lần 10 năm thật vui 

Related posts

ĐẶC SẢN MÙA THU | XÔI TRÁM MUỐI CÁ NƯỚNG DẺO THƠM ẤM LÒNG

HƯƠNG THU TRÁM MUỐI | MÓN NGON DÂN DÃ “ĐƯỢM” VỊ TUỔI THƠ /Mẹo “ỏm” trám bở thơm bùi bất bại, không cứng đanh, khử sạch chát bạn đã biết chưa?/

Nhật kí bão Yagi 24h choáng váng