LỌ MỌ HÀ NỘI | By Esheep

LỌ MỌ HÀ NỘI | By Esheep
Hà Nội có những thứ tinh hoa, hào hoa, thú vị, đẹp đẽ, hay ho… đủ giá trị để tự nó toả sáng một cách lấp lánh nhưng vẫn đủ thâm trầm để có một chỗ đứng riêng, đôi khi là sự nép vào, lùi lại để không phải là những thứ dễ dãi và dễ dàng phô trương hay khua chiêng gõ trống tưng bừng xập xoè trước đại chúng. Càng không phải là những thứ mà bạn dễ dãi đòi hỏi phải có ở “mọi nơi, mọi lúc, với mọi người Hà Nội” thì bạn mới cho rằng “nó mới là Hà Nội”.
Vì vậy, nếu bạn chưa thể nhìn thấy những điều trên, có lẽ bạn phải tìm cách “chạm” nhiều hơn, đa giác quan, với Hà Nội, thì mới có thể thấy được.
Chứ không phải vì bạn không thấy, mà cho rằng những giá trị ấy không còn tồn tại, hay đang bị mai một, hay cho rằng đó (điều bạn chưa thấy được) là thất bại của Hà Nội. Hay nông cạn hơn, là đòi hỏi phải có một hội đồng thẩm định hay phải có giải thưởng nọ, chứng nhận kia dành cho những giá trị tinh thần vô hình và hữu hình đó, như thể nếu không có sự thẩm định hay chứng nhận ấy, thì những giá trị tuyệt bích trên của Hà Nội (và nhiều giá trị của các địa phương khác) không tồn tại.
Những giá trị ấy, chưa bao giờ mất đi hay không tồn tại chỉ vì bạn chưa thấy hoặc chưa được chứng nhận!
Ai sẽ chứng nhận nổi cái rung cảm xanh biếc và nghiêng buồn trên những vòm bằng lăng đã bạc hoa, cuối mùa lá đan xanh rợp phủ xuống phố vắng ban trưa im lìm chỉ nghe tiếng quạt phe phẩy và tiếng rì rầm của đôi ba người đàn bà luống tuổi đang hỏi nhau xem chiều nay canh chua nên nấu riêu hay mùng tơi để ăn với mẻ cà pháo vừa độ ngấu, nhất định sẽ phải ghé chợ Mơ để mua thêm vài bìa đậu? Còn tôi thì chỉ thèm cháo đậu xanh bà ạ, bà nhắc đậu mơ, tôi thèm quá.
Ai trao giải bình yên cho con ngõ nhỏ tối đen hun hút loé lên cái nắng giếng trời nơi cuối ngõ. Chỉ nghé mắt thôi cũng thấy kí ức vang lên tiếng bà giục lũ trẻ mới nghỉ hè nhanh đi ngủ trưa.
Và kể cả khi bạn không hề biết đến, thì Hà Nội vẫn tồn tại vô vàn những góc nhỏ thấm đẫm nghệ thuật, dày dặn văn hoá và sự lan toả trao truyền tinh thần Hà Nội, khí chất Hà Nội qua hàng ti tỉ hoạt động không chỉ xoay quanh Hà Nội, nhưng đậm đặc “tính Hà Nội” như nơi đây, căn gác này, quán cà phê kia…
Hôm nay, mình sẽ khởi động lại chuyên mục “Lọ Mọ Hà Nội” để lần lượt mỗi tuần kể cho bạn nghe về Hà-Nội-trong-tim-mình nhé. Biết đâu, đó cũng là một cách giúp lưu giữ và lan toả một chút Hà Nội mà mình yêu, tới bạn
1. Đầu tiên của buổi nay, là một địa chỉ bạn có thể ghé thăm và đăng ký lớp học làm gốm, lớp học xé giấy, lớp học cắm hoa, lớp học pha chế, lớp học vẽ, học thủ công và ti tỉ điều hay ho khác. Mỗi thứ, thường học trọn vẹn trong một buổi khoảng 2 tiếng rưỡi. Để biết thêm một điều gì đó thú vị, từ một người sành trong lĩnh vực đó, sẵn sàng chia sẻ tới bạn, và khoảng vài người khác. Quy mô lớp rất nhỏ, mỗi buổi là một chủ đề cực kì thú vị. Những tinh hoa được trao truyền theo cách rất nhẹ nhàng gọn ghẽ, mang tính kết nối và truyền cảm hứng để bạn tiếp tục mày mò tìm hiểu sâu hơn nếu muốn, bạn cần tự đi tiếp, để tìm tòi sâu hơn. Chứ không phải những khoá đào tạo chuyên sâu để cấp bằng cấp.
Thực sự rất hay, rất giá trị và sâu sắc được gói trong 2 tiếng rữoi ấy đấy!
Lớp học nằm trên căn gác nhỏ của căn biệt thự cũ kĩ trên phố Bùi Thị Xuân. Được sáng lập bởi cô chủ tên Ngọc Dao. Bạn có thể tìm thêm thông tin về nơi này: D16 Creative Class
2. Cà phê và Hà Nội
Ở Hà Nội có một quán cà phê không có giá. Chỗ ngồi quanh quẩn cũng chỉ tầm 6-8 ghế. Khách đến uống, thấy ngon thì trả tiền, muốn trả bao nhiêu thì trả, không hài lòng thì thôi không cần trả gì.
Nhưng khổ nỗi, mình đánh cược là khó có ai có thể rời quán mà không móc ví. Bởi chỉ cần là người thích cà phê thôi, thì cũng đã đủ sự tinh nhạy để xúc động vì cà phê ở đây rồi. Mọi thứ nghiêm túc từ hạt, từ rang xay đến pha chế. Thậm chí có thể nói là sự nghiêm cẩn trước cà phê. Không hề có sự xuề xoà, làm màu làm mẻ gì.
Ban đầu mình đến uống thường xuyên vì thấy nó ngon thôi. Nào ai biết được thì ra nó là cuộc chơi đầy đam mê và nghiêm túc của một tay sành cà phê có tiếng, có nghề, có cái chất rất Hà Nội (dù mình chả biết bạn ý ở đâu). Nhưng mình không phải vì yêu HN mà vơ vào đâu. Mình không đánh giá 1 người “đậm chất HN” chỉ vì có 3 hay 4 đời hay nhiều hơn bám trụ tại HN. Đậm chất HN với mình là một người đủ gắn bó, yêu và chạm tới HN đủ nhiều khiến những thứ họ làm ra, con người họ toát ra “chất HN” không cần định nghĩa.
Chủ quán cà phê refined. mình đang nhắc tới này là Tú.
Tình cờ thay, nay mới gặp Tú lần đầu, và được học lớp Hand Brew Coffee mà Tú và Huy đứng lớp, tại D16. Quý hoá quá.
Cà phê refined. là cái tên thứ 2 mình muốn nhắc đến khi nhắc đến những quán cà phê đặc biệt của Hà Nội. Nơi bạn có thể tìm đến những cup cafe đích thực, làm quen, chạm, cảm hoá và bị cảm hoá bởi hạt cà phê Robusta của Việt Nam. Nơi bạn có thể tìm thấy thứ cảm xúc nhiều tầng lớp của cà phê và Hà Nội.
3. Cây Calm Ngọt
Cùng địa chỉ với D16 Creative Studio, dưới tầng 1 là quán cà phê nhỏ xíu xiu có cái tên cũng dễ thương kinh khủng.
Đồ uống ở đây, mình mong sẽ dần định hình, có cá tính riêng hơn nữa, tinh hơn nữa, tốt hơn nữa. Và mình tin các bạn ấy sẽ làm được.
Nhưng “tính Hà Nội” mình cảm được ở nơi đây là sự dịu dàng và tươi mới của tuổi trẻ chảy âm thầm trong hình hài có vẻ cũ kĩ và xưa cũ.
Quán có phong cách xưa cũ, trong căn nhà xuâ cũ và giữ lại, tôn trọng tinh thần xưa cũ này của Hà Nội. Điều này, các bạn ấy làm rất tốt. Khiến mình cảm nhận được nơi đây được tạo bởi những người thực lòng yêu Hà Nội chứ không phải sự hời hợi đi theo xu hướng mà rước mấy thứ đồ vintage nửa mùa về xếp vào cho nó có cái kiểu cũ cũ hút khách đến check in.
Hãy thử đến Cây Calm Ngọt vào buổi tối, một lần mình thấy có các bạn trẻ đang tập nhạc, chao ôi là dịu dàng.
Hãy thử đến Cây Calm Ngọt vào buổi trưa hè, không điều hoà, ngồi mát mẻ dưới quạt phe phẩy để hiểu được kiến trúc nhà Pháp ở Hà Nội. Cái mát mẻ hiên nhà dưới cái nắng chói chang, mà không cần điều hoà. Rồi thi thoảng nghe líu ríu tiếng hàng xoam cùng khu í ới gọi nhau, rì rầm trò chuyện.
Một Hà Nội xanh, mát giữa trưa hè oi ả là như vậy ấy.
4. Phở cơm nguội Thanh Béo
Từ Bùi Thị Xuân, đi bộ vài trăm mét ngược lên Nguyễn Du, có hàng phở ăn cùng cơm nguội. Bánh phở mướt, nước phở sâu, thịt bò ngon & vừa vặn, quán thoáng mát rộng rãi. Quán điều hành chuyên nghiệp, nhịp nhàng cân cả trăm khách mỗi lúc.
Một phở Hà Nội rất mới, rất tân tiến lịch sự, rất thời đại.
Không phải phở Hà Nội cứ muốn ăn ngon là phải ngồi nhếch nhác nóng bẩn, không phải ăn phở kèm tiếng chửi tiếng gắt goneg mà cho rằng đó là “văn hoá Hà Nội”.
Không phải phở Hà Nội chỉ ngon vì nồi nước dùng đẫm cả cân mì chính.
Bạn thử đi.
Ăn hết phở, bát còn nước dùng, nhớ cho cơm nguội vào ăn nốt. Nước phở ở đây ngon và sâu, đừng bỏ phí.
Ooi thôi xin thứ lỗi! Sao tôi có thể cắm sen xấu thế hở giời ha ha ha!
Sen bách diệp Hồ Tây. Mùa hè Hà Nội. Mùa hè rất Hà Nội. Mong đừng bao giờ biến mất. Mong đừng bao giờ mất đi…
Nếu bạn muốn thưởng thức hoa sen bách diệp Hồ Tây hái tại hồ, thì hãy tìm đến đầm nhà bạn Minh Ngọc nhesc

Sáng sớm, hai vợ chồng sửa soạn phục trang. Mình ngồi trang điểm, bạn ngồi đàn một bài nhạc dịu dàng trong lúc chờ mình.
Quay sang nhìn nhau, luôn là vậy, không ai bảo ai nhưng đều chọn một bộ trang phục hoàn toàn hợp tone và phong cách.
Chọn thêm 2 chiếc mũ mùa hè đồng bộ nhau.
Rồi khoác tay nhau dắt nhau đi ăn sáng, đi chơi.
Hai đứa con vẫn ngủ tít mù.
Phở gà ăn sáng
Ở quán cà phê Cây Calm Ngọt
Những lời nhắn nhủ dịu dàng ở đây.
Quả là như vậy
Góc phố ban sáng
Căn gác nhỏ D16 Creative Class
Cà phê của refined.
Em Tú refined.
Bạn mình đi cùng.
Bạn người đời.
À nhầm.
Người bạn đời
Em Huy
Thử phát đầu
Ra cái vẻ họ hành tí mà mặt mũi căng thẳng thế
Ban công ở D16
Thử hand brew với hạt geisha caffee. Thơm nức nở mạnh mẽ và hơi ngông.
Tiếc là mình chưa sửa soạn đủ, nên cuộc gặp với geisha hôm nay hơi kém. Mình pha chán òm
Nhưng các bạn các chị khác thì pha ngon tuyệt
Góc cà phê Cây Calm Ngọt
Hiên nhà ở Cây Calm Ngọt
Tha thẩn chờ bạn quay lại.
Bạn đang học dở thì phải chạy về đưa con đi thi
Những thứ mình ngước lên nhìn
Vạt nắng bên thềm
Những thứ đẹp đẽ chẳng cần gọi tên.
Có thể ai đó bước qua nghìn lần. Và một lần sẽ mỉm cười khi nhìn thấy điều này.
Dưới tán bằng lăng hoa đã tàn bạc
Nắng vàng ở cuối ngõ
Phở cơm nguội
Phở cơm nguội

Bài viết gốc dưới đây, nếu có bất kỳ câu hỏi nào cần trả lời gấp, các bạn để lại comment tại bài gốc để được trợ giúp nhanh nhất nhé

Link bài gốc từ:https://www.facebook.com/esheep.esheep/posts/10160558721323531?ref=embed_post

Related posts

Hello September

Có hẹn với mùa thu

Yêu Bếp Muôn Nơi #YêuBếpeverywhere